Hiệp khách hành Tác giả: Lý Bạch Nguồn: thivien.net Người sưu tầm: Tân Phong *** Phiên âm: Triệu khách mạn hồ anh Ngô câu sương tuyết minh. Ngân an chiếu bạch mã, Táp đạp như lưu tinh. Thập bộ sát nhất nhân, Thiên lý bất lưu hành. Sự liễu phất y khứ, Thâm tàng thân dữ danh. Nhàn quá Tín Lăng ẩm, Thoát kiếm tất tiền hoành. Tương chích đạm Chu Hợi, Trì thương khuyến Hầu Doanh. Tam bôi thổ nhiên nặc, Ngũ nhạc đảo vi khinh. Nhãn hoa nhĩ nhiệt hậu, Ý khí tố nghê sinh. Cứu Triệu huy kim chuỳ, Hàm Đan tiên chấn kinh. Thiên thu nhị tráng sĩ, Huyên hách Đại Lương thành. Túng tử hiệp cốt hương, Bất tàm thế thượng anh. Thuỳ năng thư các hạ, Bạch thủ "Thái huyền kinh". Dịch nghĩa: Khách nước Triệu đeo giải mũ thô sơ Thanh Ngô câu sáng như sương tuyết Yên bạc soi chiếu con ngựa trắng Lấp loáng như sao bay (Thanh gươm) mười bước giết một người Cho nên không đi xa ngàn dặm Làm xong việc rũ áo ra đi Ẩn kín thân thế cùng danh tiếng Lúc nhàn rỗi qua nhà Tín Lăng quân Cởi kiếm ra để ngang trên gối Đem chả nướng mời Chu Hợi Cầm chén rượu mời Hầu Doanh Uống ba ly chân thành gật đầu Năm trái núi lớn thật xem là nhẹ Sau khi mắt hoa, tai nóng bừng Ý khí như cầu vồng trắng bốc sinh Vung cây chuỳ cứu nước Triệu Thành Hàm Đan trước tiên đã chấn kinh Hai tráng sĩ ngàn năm sau Thanh danh lẫy lừng thành Đại Lương Dù cho chết xương cốt hiệp sĩ còn thơm Không hổ thẹn với anh hùng trên thế gian Ai là người có thể ngồi viết sách dưới gác Bạc đầu với cuốn kinh Thái huyền? Dịch thơ: Khách nước Triệu phất phơ giải mũ Kiếm Ngô Câu rực rỡ tuyết sương Ngân yên bạch mã huy hoàng Vó câu vun vút như ngàn sao bay Cách mười bước giết người chẳng trật Ngàn dặm xa vùng vẫy mà chi? Việc xong rũ áo ra đi Ẩn thân rừng núi kể gì tiếng tăm Rảnh lại nhớ Tín Lăng tìm đến Gươm gác đùi chuốc chén đầy vơi Này nem này rượu khuyên mời Bên thời Chu Hợi bên thời Hầu Doanh Ba chén cạn, thân mình xá kể? Năm núi cao, xem nhẹ lông hồng! Mắt hoa mặt đã nóng bừng Khí hùng bay bổng lên từng mây xanh Chùy cứu Triệu vung tay khảng khái Thành Hàm Đan run rẩy kinh hoàng Nghìn thu tráng sĩ hai chàng Tiếng tăm hiển hách, rỡ ràng Đại Lương Người dù thác xương còn thơm ngát Chẳng hổ ngươi đáng mặt anh hào! Kìa ai ẩn náu lên lầu Chép kinh đến thuở bạc đầu chưa xong?